Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 SUY NIỆM TIN MỪNG CHỦ NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN NĂM A

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 21
Points : 48
Rep power : 0
Join date : 14/07/2010

SUY NIỆM TIN MỪNG CHỦ NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN NĂM A Empty
Bài gửiTiêu đề: SUY NIỆM TIN MỪNG CHỦ NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN NĂM A   SUY NIỆM TIN MỪNG CHỦ NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN NĂM A I_icon_minitimeSun Sep 25, 2011 6:23 am

SUY NIỆM TIN MỪNG CHỦ NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN NĂM A

(Mt. 21, 28-32)

ĐƯỜNG CÔNG CHÍNH

Vì ông Gio-an đã đến chỉ đường công chính cho các ông, mà các ông không tin ông ấy; còn những người thu thuế và những cô gái điếm lại tin. (Mt. 21, 32)

Tôi không nhớ đã lần thứ mấy tôi cảm thấy khó chịu khi nghe đoạn Tin Mừng này. Khó chịu vì Chúa gay gắt quá! Khó chịu vì Chúa quy nạp quá! Khó chịu vì nội cái từ “gái điếm” tôi đã không muốn nói trước mặt con cái mà Chúa lại…

Có cách nào sửa chữa lại cho dễ nghe chút không? Thưa, không. Bởi vì: “Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu” (Mt. 24, 35). Mọi người sống trên trần gian này đều là con cái Chúa, cả tôi, cả bạn, cả ông chức việc, cả chị ca đoàn, cả chàng lãng tử, cả ả giang hồ… Chúa có vẻ không quan tâm lắm đến cách tôi thưa cùng Người mà chỉ chú trọng đến việc tôi thực thi Lời Người hay không? Nghĩa là, tôi có theo đường công chính hay không? Tất nhiên, tôi cũng có đường công chính của riêng mình. Đường công chính của tôi không dẫn đến vườn nho lao lung, nhọc nhằn. Đường công chính của tôi chỉ có sự đón nhận chứ không hề có hy sinh, mất mát. Đường công chính của tôi được thế gian công nhận là… công chính!

- Tôi siêng năng dự lễ để được quyền “lên lớp” những người trễ nải.

- Tôi tham gia hội đoàn để chứng tỏ bản lĩnh điều hành, sinh hoạt.

- Tôi đi khuyên giải người khác để tỏ ra là người am hiểu.

- Tôi đóng góp cho Giáo xứ để được nêu tên “bảng vàng”.

- Tôi tham gia các hoạt động từ thiện để được chụp hình, quay phim…

Và nếu vì một lý do nào đó, những cái “được” kia không đến phần tôi thì tôi bực bội, gắt gỏng, cằn nhằn. Nào là, kẻ này tắc trách, người kia vô ý… Hầu như mọi người cũng đồng ý với tôi vì tôi đáng được như thế. Những thiếu sót dành cho tôi thể hiện sự yếu kém của giáo xứ, giáo hội… Đó là trật tự xã hội, là hệ thống cần tuân thủ! Tôi quên mất rằng, trật tự của Chúa thì khác hẳn. Chẳng có người trên, kẻ dưới mà mọi người đều là anh em, con một Chúa. Trong dụ ngôn này, Chúa lại tóm lược còn có 2 loại: con cả và con thứ. Một người nói “không” nhưng “hối hận và đi làm”. Một người nói “vâng” nhưng lại không đi. Hai người đều nói một đằng, làm một nẻo. Vấn đề ở chỗ, người anh biết hối hận còn người em bình thản và vô cảm! Chúa đưa ra hai thái cực để tôi soi mình trong đó, để tôi tự nhắc mình hằng ngày, để tôi không dám chê bỏ người nào, vì… bất cứ ai cũng có thể vào Nước Thiên Chúa trước tôi! Có vẻ như không phải lần đầu tiên Chúa ưu ái hình ảnh người thu thuế và cô gái điếm, không phải vì công việc của họ mà vì tâm tình sám hối của họ: Một Gia-kêu sẵn sàng đền gấp 4 cho người bị mình chiếm đoạt, một Magdala lấy tóc và nước mắt lau chân Chúa, một Mátthêu dứt khoát bỏ bàn thu thuế để đi theo Chúa ngay tiếng gọi đầu tiên… Tôi có được như một trong những người này không? Có phải chỉ vì thiếu “mặc cảm tội lỗi” nên tôi không thấy cần thiết phải dứt khoát theo đường công chính của Chúa? Đối với tiếng Chúa thì lúc nào tôi cũng “xin vâng”, nhưng nhập cuộc xem chừng… không dễ! Trong cuộc sống, đã nhiều phen tôi “xin vâng” rất hăng hái, nhưng sau đó đã lẳng lặng rút lui “án binh bất động”:

- Một cuộn phim hay cũng đủ để tôi bỏ kinh tối.

- Một buổi họp bạn cũng đủ để tôi bỏ lễ Chúa Nhật.

- Một cuộc hẹn làm ăn cũng đủ để tôi bỏ buổi tĩnh tâm, xưng tội…

- Một chuyến du lịch cũng đủ để tôi làm ngơ những bàn tay nài xin giúp đỡ.

- Một phút tự ái cũng đủ để tôi từ chối người anh em suốt đời…

Đường công chính khó đi hay “cái tôi” khó bỏ? "Thưa Ngài, đây phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn." (Lc. 19, Cool. Vừa từ bỏ của cải và lòng tham, Da-kêu lại vừa công nhận mình đã từng là người gian ác. Một Magdala công khai quỳ khóc sụt sùi dưới chân Chúa trước mặt mọi người, chấp nhận mọi dè bĩu, chê bai. Giọt nước mắt nóng bỏng nỗi niềm thống hối và quyết tâm hoàn lương. Họ đều làm nên lịch sử từ một khoảnh khắc từ bỏ bản thân. Giờ đây, tôi mới thấy được so sánh với họ là cả một vinh dự đối với tôi!

"Tại sao anh em gọi Thầy: ‘Lạy Chúa! Lạy Chúa!’ mà anh em không làm điều Thầy dạy?” (Lc. 6, 46)

Lạy Chúa Giêsu, xin dạy con ăn năn sám hối những lỗi phạm đến Chúa, biết từ bỏ “cái tôi” thấp hèn, tục lụy để có thể dứt khoát theo đường công chính của Chúa. Đường công chính của Chúa có chông gai, có gập ghềnh, có lao lung, có nhục nhã, có cô đơn, có tủi buồn nhưng chắc chắn không có “cái tôi” án ngữ! Nhờ đó, con có thể vượt lên, chậm mà chắc, gian khổ mà vinh quang, đau đớn mà hoan lạc… để mai sau được cùng phục sinh vinh hiển với Chúa và trong Chúa. Amen.

Pio X Lê Hồng Bảo
Về Đầu Trang Go down
https://giao-xu-hung-van.forumvi.com
 
SUY NIỆM TIN MỪNG CHỦ NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN NĂM A
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chúa Nhật 26 Thường Niên Năm A
» Chúa Nhật 27 Thường Niên Năm A
» Chúa Nhật 28 thường niên năm A
» Chúa nhật 31 thuong niên năm A
» Lời Chúa trong Chúa Nhật 28 thường niên năm A

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Tài liệu :: Bài Giảng-
Chuyển đến